Hai tháng trở về trước mình có thể nói là một thằng sinh viên học công nghệ thông tin nhưng chẳng biết gì về nó cả, một sinh viên khi học hết năm hai nhưng kiến thức, định hướng mục tiêu cho học tập hay sự nghiệp sau này gần như là không có. Mình bắt đầu ngồi tự học và đọc tài liệu trên mạng, nhớ hồi đó vẫn còn ngồi cày HowKTeam để học C# trên trường... nhưng rồi cũng không đi tới đâu cả, khối lượng kiến thức thì vô cùng lớn, muốn đưa được kiến thức đó trở thành tri thức của bản thân thì mình phải luyện tập. Tuy nhiên, sau khi làm bài rồi xem giải trên mạng mình cũng không đưa được trình độ của bản thân khá hơn mà còn thấy lập trình càng ngày càng khó hiểu và chán nản... Chính vì thế mà mình đã rủ My tìm một trung tâm nào đấy để học, mình tìm qua rồi inb hỏi, gọi điện, tìm hiểu cả đống trung tâm nhưng giá tiền học thực sự rất đắt đỏ,... rồi chắc cũng là một cái may mắn, một cái duyên khi My chỉ tới chỗ anh Khánh. Mình đã bị ấn tượng ngay từ buổi đầu tiên gặp anh, cũng là lần đầu mình gặp người đỉnh tới vậy trong cùng ngày nghề của mình. Vậy rồi mình có lộ trình, có định hướng, có các level để cố gắng pass qua mỗi ngày. Mỗi ngày cố gắng một ít, ngày hôm sau nhận ra mình đã học được nhiều hơn ngày hôm trước được bao nhiêu và quan trọng hơn cả là tinh thần học. Không những thế, cái lớn nhất mình có được ở HVIT là môi trường học và làm việc. Có các anh chị giỏi như anh Khánh, anh Khanh, anh Giang, anh Thản rồi đặc biệt là chị Trang... , nhờ công chị Trang rất lớn mà mình tốt nghiệp được vào thứ 7 tuần trước :v mình có thêm nhiều anh em bạn bè, môi trường đi học thực sự rất thoải mái với vui vẻ không giống như việc ngồi trên giảng đường đại học... Đó là một chút suy nghĩ của mình về HVIT, được vào HVIT học thực sự là một may mắn rất lớn đối với bản thân mình.