Nhớ những ngày lên đại học, cũng như bao bạn sinh viên khác, chẳng có mục đích, chẳng có định hướng, chỉ lúc nào cũng làm sao để mà học qua môn, môn này phải được A, thôi môn này khó quá chịu khó được C hay D thôi :)),... Lúc nào cũng chỉ biết đi học là đi học, học không qua môn thì lại ngửa tay xin tiền, không phải bố mẹ thì cũng là các anh, các chị. Không biết các bạn sinh viên khác có như mình không nhưng mà mỗi lần xin tiền trong lòng rất băn khoăn và buồn rồi lại mang game ra chơi hết ngày rồi ngủ, nhiều lúc tự hỏi sao nhiều người họ giỏi thế mới có hai mấy tuổi mà đã có nhà, có xe,...Còn mình bao giờ mới được phải chăng không gặp may mắn ? Có người yêu đưa đi chơi, thực sự còn phải đắn đo từng tí một.
Đến năm 2 không biết do may mắn hay là sắp đặt :) Mình gặp một anh tên Dương > 1 tuổi anh của 1 thằng bạn thân học cùng trường rồi tới ở cùng , mình thắc mắc sao ông này hơn mình 1 năm mà đã code ghê thế ông ý lại còn xác định cái gì "Anh cố gắng hè này là kiếm được tiền".Lần đó ông ấy có giới thiệu đi học anh Khánh rồi cho info...(May mắn đó là lớp cuối cùng trước khi anh ấy đi Singapore).
Học khóa cơ bản của anh Khánh xong gần như là những cái bài tập trên lớp mình đều tự chủ được, lại còn hiểu sâu và đam mê nhiều khi anh nói mình không hiểu, nhưng không giám hỏi vì sợ bị chửi gà này gà nọ xong thấy thật ngốc nếu không hỏi ngay.
Nhưng mình không phải là một trong những người nổi bật nhất lớp đó mặc dù rất cố gắng, tới lúc xong khóa muốn đi làm thì anh Khánh không có chọn vì anh bảo: "Mày còn phải luyện thêm nhiều, chưa đi làm được", trong khi thằng bạn thân của mình cùng phòng nó lại được đi làm. Cái cảm giác khó tả, vô vọng và sụp đổ. Nhưng cuối cùng mình đã quyết dành 2 tháng hè chỉ để học code và sẽ quyết định không thể để bị chê bai. Ra hè xong đúng lúc anh mở lớp thiết kế và mình nghĩ đây sẽ là cơ hội chứng tỏ cho những tháng ngày cố gắng kia. Những kiến thức lớp thiết kế thực sự cuốn và có ích tới tận sau này, và có thể cũng chính vì những đam mê ấy mà mình được anh ấy cho đi làm.
Ngày đó làm với anh được hơn 1 năm trải qua hẳn 6 cái dự án thực tế, khách hàng thực tế, on site thực tế mà mình chưa bao giờ nghĩ một thằng sinh viên có được những thứ ấy, lượng kiến thức tích lũy và kinh nghiệm dự án là vô cùng nhờ đó mà sau này mọi thứ trở nên nhanh chóng hơn, xin việc, phỏng vấn hay học thêm nhiều cái mới mẻ đều dễ tiếp cận và làm việc.
Hiện tại mình đang làm full stack .net từ asp.net framework, asp.net core và cả Xamarin,...
Gần một năm trở lại đây thì mình đã trang bị cho bản thân và CV 2 dự án nữa (Một cái của New Zealand và 1 cái của France) Cái dự án của Pháp thì mình nhận về nhà làm thêm buổi tối (Freelancer) với vai trò là Senior 3 năm kinh nghiệm và mức lương được nó trả là 11$/1hour. Tuy nó không phải là nhiều nhưng đối với một sinh viên đó là điều rất khó.
Một lần nữa cảm ơn HVIT nếu không có HVIT thực sự không có em ngày hôm nay.